Trích đoạn: Kể ra cũng tội cho Hai Lân. Thuở nhỏ anh ta cũng được
ông bà Hai Mộc cho đến trường. Cũng học hành giỏi dang, chữ nghĩa đủ
dùng, nếu không muốn nói là còn khá hơn nhiều con nhà giàu trong vùng.
Chỉ có điều là do nhà nghèo, nên đang học lên cấp cao hơn thì Hai Lân
phải bỏ ngang. Bởi vậy, tuy lêu bêu, không việc làm, không có sự
nghlệp, nhưng Hai Lân không bao giờ làm gì bậy bạ. Anh sống có nghĩa có
tình với làng xóm, nên tuy không trọng anh, nhưng mọi người vẫn không
có gì để khinh rẻ.
Bỗng một hôm Hai Lân nói nghiêm túc với mẹ:
- Con đi tìm vợ đây!
Bà Mộc vốn đã quen kiểu nói chuyện tưng tửng của con, nên nghe xong
bà vẫn không thèm để ý. Mãi đến lúc thấy Hai Lân mặc áo mới đi ra thì
ngạc nhiên hỏi:
- Mày đi đâu?
Hai Lân đáp tỉnh bơ:
- Đi kiếm vợ!
Ông Hai Mộc đang nằm ngủ nghe vậy cũng phải bật dậy:
- Chắc có con vợ hư của ai đó ném bãi rác, nó đi tìm để nhặt về đó!
Hai Lân chẳng nói chẳng rằng, cứ cắm cổ đi một hơi. Bà Mộc gọi với theo:
- Nhớ chiều về ăn cơm rồi còn đi chùa với tui đó!…
Con tim của quỷ - Người Khăn Trắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét